🦛 Những Điều Trông Thấy Mà Đau Đớn Lòng
Chỉ người đã trải qua nỗi đau khổ tột cùng mới có khả năng cảm nhận hạnh phúc tột cùng. Cho chọn giữa đau đớn và trống rỗng, tôi sẽ chọn đau đớn. Chớ vội vã băng nhanh qua cuộc đời đến nỗi quên mất mình đến từ nơi nào và điểm dừng chân sẽ là ở đâu. Đời sẽ dịu dàng hơn biết mấy, khi con người biết đặt mình vào vị trí của nhau.
Tôi đã nhìn thấy những cuộc tình chóng vánh trên phim trường và kết quả đau đớn lắm. Khi chia tay, người phụ nữ có gia đình, người đàn ông cũng có gia đình. Người đàn ông trở về với gia đình của họ nhưng người phụ nữ rất ê chề vì chồng đâu chấp nhận mình nữa.
Kết luận. Trước câu hỏi phải tôn vinh thân xác hay khinh thị nó, chúng ta quay sang nhìn ngắm Ngôi Lời làm người đã đảm nhận một thân xác người không phải để mà phô bày ra những giàu sang đài các của nó, nhưng để gặp gỡ con người, để hiện diện, để mình được
Ôi Thần Linh thánh ái, xin mở rộng lòng con. Xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí, ơn an bình. Bài 11: LÒNG CON ĐAU ĐỚN. ĐK: Lòng con đau đớn, thiết tha, khấn xin cùng Chúa. Cậy trông Máu Thánh, Chúa thương xuống rửa hồn con. Bao nhiêu năm qua, lạc bước, con xa tình Chúa.
MC Diệp Chi viết về những người hùng đã hy sinh vì nhiệm vụ. " Điều buồn nhất khi thấy một ai đó qua đời là nghĩ về nỗi đau của người thân họ. Nhất là những sự ra đi đột ngột, không báo trước, không một lời dặn, lời chào. Những người mẹ, người cha, người
Nói thành một lời thì có thể nói rằng sự hạ thấp tấm lòng chính là điều kiện quan trọng nhất. Đặt bản thân mình xuống phía dưới và đặt hết thảy sự vật hoặc người lên trên và nhìn lên, nên trông thấy hết thảy thiên la vạn tượng mà Đức Chúa Trời dựng
Ai tư vãn (chữ Hán: 哀思挽) là một tác phẩm trong văn chương Việt Nam, viết bằng chữ Nôm.Người ta tương truyền bài thơ này là do Bắc Cung Hoàng hậu Lê Ngọc Hân viết khóc chồng là Quang Trung Đế Nguyễn Huệ.. Theo ý kiến của Thuần Phong đã nói trong sách "Chinh phụ ngâm khúc giảng luận" (do Á Châu xuất bản), bài
Giá mà lúc lòng mình đang yếu đuối Có một ai yên lặng nắm tay mình Thì có lẽ mình sẽ mang tình đó Mà thương hoài với một dạ đinh ninh Giá mà lúc mình đau như dao cắt Có một ai chợt nói nhớ mong mình Mình sẽ tự băng vết thương rớm máu Gượng bước về nơi hẹn cũ nghe mưa Giá mà lúc mình rơi vào đáy vực Hết trông mong hy vọng hết cả rồi
Thật thế, muôn vật ước-ao nóng-nảy mà trông-đợi con-cái Đức Chúa Trời được. Vả, tôi tưởng rằng những sự đau-đớn bây giờ chẳng đáng so-sánh với sự vinh-hiển hầu đến, là sự sẽ được bày ra trong chúng ta. nhưng khi người ta đã thấy điều mình trông rồi
GTDCwU. Đề bài Trong Truyện Kiều Nguyễn Du đã viết Những điều trông thấy mà đau đớn lòng Giải thích hai câu thơ trên. Qua Truyện Kiều, hãy làm sáng tỏ thêm hai câu thơ đó. Bất tri tam bách dư niên hậu Thiên hạ hà nhân khắp Tố Như? Nỗi băn khoăn ấy của Nguyễn Du làm chúng ta không thể nào quên được cuộc đời và tấm lòng của ông. Cho đến muôn đời sau tên tuổi Nguyễn Du vẫn sống mãi với nhân loại. Ta quên sao được một con người có tấm lòng nhân hậu bao la, thông cảm sâu sắc với những kiếp người lầm than. Tác phẩm Đoạn trường tân thanh vẫn chói người trong nền văn học nước nhà. Câu thơ Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lồng Dường như mang ý nghĩa và nội dung của nhan đề cũng như của truyện thơ Nôm Tố Như. Cuộc bể dâu và những điều trông thấy mà đau đớn lòng ấy có nghĩa gì? Vì sao Nguyễn Du lại viết như thế? Điều đó được tác giả thể hiện rất rõ qua tác phẩm cũng như cuộc đời mình. Cuộc bể dâu và những điều trông thấy mà đau đớn lòng ấy có nghĩa gì? Vì sao Nguyễn Du lại viết như thế? Điều đó được tác giả thể hiện rất rõ qua tác phẩm cũng như cuộc đời mình. Hình ảnh bể dâu trong câu thơ được nhà thơ lấy ý từ câu chữ Hán Thương hải biến vi tang điền Bể xanh hoá thành ruộng dâu. Đó chính là hình ảnh của sự thay đổi, sự biến chuyển nhanh chống ngay trước mắt ta. Hình ảnh ruộng dâu xanh ngắt mới hiện ra trước mắt mà lại biến thành biển nước bao la. Phải chẳng đây là ảo giác? Cuộc bể dâu mà Nguyễn Du trải qua đây không phải là ảo giác mà là sự thực rành rành trước mắt. Đó là hình ảnh của xã hội với sự thay đổi nhanh chóng không thể ngờ của nó mà Nguyễn Du đã chứng kiến. Chính vì thế, nhưng điều trông thấy đã làm cho nhà thơ đau đớn lòng. Tâm can tác giả quặn thắt, đau xót vô cùng trước những hình ảnh diễn ra hằng ngày, hằng giờ. Nhà thơ chua xót và thông cảm với những kiếp người cơ cực trong xã hội bây giờ. Nguyễn Du đã trông thấy những gì? Đó là cả một bức tranh chân thực về xã hội loạn lạc thời phong kiến với cảnh ăn chơi sa đọa của vua quan và cầnh nghèo khổ của nhân dân. Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lòng Quả thật, đây chính là cuộc bể dâu mà nhà thơ đã trải qua. Xã hội ngày xưa với vua là đấng tôi cao đầy quyền lực giờ đây thay bằng thế lực cùa đồng tiền. Đồng tiền ngự trị lên trên tất cả. Trong Truyện Kiều, điều này hiện ra rất rõ. Khi gia đình Kiều mắc oan thì Có ba trăm lạng việc này mói xong. Có tiền là có thể giải quyết được tất cả. Kiều phải bán thân mình như một món hàng, mà kẻ mua Đắn đo cân sắc, cân tài Giờ lâu ngã giá vàng ngoài bốn trăm, Thế có đau xót, nhục nhã không? Con người, nhân cách và phẩm giá đánh giá bằng tiền bạc. Bốn trăm lượng để đổi lấy cả đời con gái sắc tài bậc nhất! Còn gì là đạo lí xã hội? Ngoài ra, Nguyễn Du còn đau lòng trước cảnh sống cùa những con người đau khổ, bất hạnh. Đó là kiếp sống của nàng Kiều, cùa Vương ông, Kim Trọng, Thuý Vân… mà Kiều là nhân vật trung tâm. Tất cả những nhân vật trong Truyện Kiều đều là người bất hạnh. Vương ông là người cha bất hạnh, người đàn ông đau khổ vì con phải bán mình vì ông. Kim Trọng, chàng thư sinh không gặp may, không cưới được người mình yêu cũng như Thuý Vân phải chấp nhận một cuộc hôn nhân được định sẵn. Họ sống hạnh phúc chăng, trong khi Kim Trọng luôn canh cánh nghĩ đến Kiều, khi Thuý Vân chỉ vì nghĩa tình với chị mà sống cùng chàng Kim? Tất cả những kiếp người ấy không làm Nguyễn Du đau đớn lòng bằng kiếp sống của Kiều. Một kiếp sống mà Nguyễn Công Trứ đã chỉ trích Đã biết má hồng thời phận bạc Trách Kiều nhi chưa trọn tấm lòng vàng. Nguyễn Công Trứ không biết đến tấm lòng vàng thực sự của Kiều, mặc dầu cô đã Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần. Kiều bị xô đẩy vào tay Tú Bà rồi Sở Khanh rồi Hoạn Thư, Hoạn Bà… Tất cả bọn họ vùi dập đời Kiều xuống đáy sâu của xã hội. Nàng đâu muốn bán mình, bán thân. Trong kiếp đoạn trường, nàng dường như đã chết Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh Giật mình mình lại thương mình xót xa. Không còn là nàng Kiều ngày xưa, xưa thuở e lệ nép vào dưới hoa. Hạnh phúc của Kiều mỏng như tờ giấy, như chiếc lá vàng trong cơn gió lốc. Kiều sống với Từ Hải nhưng rồi chính tay Kiều đã đưa Từ Hải vào cái chết do mắc lừa quan tổng đốc Hồ Tôn Hiến. Tất cả cuộc đời Kiều có lẽ là tổng hợp của bao kiếp người đau khổ mà Nguyễn Du chứng kiến. Nguyễn Du thông cảm và hiểu rõ nối đau của những người phụ nữ như Kiều và ông viết với cả tâm huyết mình. Chính tác giả Truyện Kiều đã bật kêu lên Đau đớn thay phận đàn bà… Và mỗi khi Kiều bị đánh đập, trái tim Tố Như lại rỏ máu thành thơ Thịt da ai cũng là người Lòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau. Vì sao nhà thơ lại có một tấm lòng nhân hậu bao la như thế để đau đớn lòng trước một cuộc bể dâu khốc hại? Do chính là sự gần gũi của nhà thơ với nhân dân, với nỗi cơ cực lầm than của họ. Nhà Lê mục nát, sụp đổ, Nguyễn Du luân lạc mười năm trời, đói khát như những người cùng khôn. Chính vì thế, ông cũng thông cảm với nỗi đau của con người, nhất là phận đàn bà, những thân phận bị xã hội vùi dập, chà xát tệ hại nhất. Nguyễn Du nhận ra sự thối nát, mặt trái của thế lực cầm quyền. Ông chứng kiến tận mắt bức tranh đen xám tàn khốc của triều đình và cả xã hội phong kiến. Cho nên, tất cả những điều ấy đã chứng minh cho ý nghĩa hiện thực và tấm lòng của nhà thơ qua hai câu thơ Trải qua một cuộc bể dâu Những điều trông thấy mà đau đớn lòng. Nguyễn Du đã có con mắt và con tim rất tiến bộ lúc bây giờ. Ông đã nhìn nhận được mâu thuẫn xã hội, mới có thể thốt lên những lởi đau xót đến như thế. Ngày nay, xã hội đã thay đổi nhưng tình cảm của Nguyễn Du vẫn đáng trân trọng phát huy. Vì có đau đớn lòng bởi những điều trông thấy thì mới xây dựng xã hội công bằng, văn minh, có tiến bộ hơn. Người xưa nhận xét qua không sai, Nguyễn Du viết Truyện Kiều mà như máu chày qua đầu ngọn bút, nước mắt thấm cả trang giấy… và giờ đây vẫn còn thấm cả trong lòng người đọc. Ông thật xứng đáng với danh hiệu đại thi hào của Vỉệt Nam. TRẦN NHÃ CA PTTH Chuyên Lê Hồng Phong, TP. Hồ Chí Minh Từ khóa tìm kiếmtrải qua một cuộc bể dâunhững điều trông thấy mà đau đớn lòngtrải qua một cuộc bể dâu những điều trông thấy mà đau đớn lòng
Thời sự Thứ ba, 19/6/2001, 0906 GMT+7 Đó là tâm sự của một độc giả gửi đến VnExpress, sau khi đọc loạt bài phản ánh về thực trạng gia tăng các tệ nạn xã hội. Chúng tôi xin đăng toàn bộ nội dung bức thư này. VnExpress thân mến! Đọc báo thấy xã hội có nhiều các tệ nạn, tôi rất đau lòng. Tại sao xã hội càng phát triển lại càng có nhiều các tệ nạn đến như vậy? Cần phải nhanh chóng có những biện pháp hữu hiệu để ngăn chặn các hiện tượng đó. Đúng lúc ấy, tôi được biết Nhà nước có quyết định không cho phép các vũ trường, các câu lạc bộ khiêu vũ, các quán karaoke hoạt động sau 24h. Tôi thấy rằng đây là một quy định đúng đắn và tôi rất đồng tình. Bởi vì chính những nơi này đã phát sinh ra các tệ nạn xã hội. Tất nhiên, cũng có nhiều cơ sở hoạt động lành mạnh nhưng con số đó chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trong khi Nhà nước ra sức đi kiểm tra, truy quét mại dâm ở các điểm này, thì các điểm khác lại vẫn "vô tư" hoạt động dưới nhiều dạng khác nhau. Đặc biệt, các tệ nạn này đã "di chuyển" đến cả các vùng quê xưa nay vốn yên bình, thậm chí lan đến những vùng núi, vùng sâu. Có "người mua" thì mới có người "bán". Một hiện tượng thật xót xa nữa là trong những kẻ đến nơi này còn có cả những Đảng viên, những ông "sếp bự". Thế thì làm sao có thể làm gương cho kẻ khác được cơ chứ! Hiện nay, hiện tượng đưa nhau đến quán bar, vũ trường, nhà hàng, quán karaoke để chiêu đãi, để làm ăn, để ký kết hợp đồng và để lấy lòng nhau, là khá phổ biến và được coi như một "mốt thời thượng". Nhưng giá như họ đến đây chỉ để làm những công việc ấy thì chẳng ai nói làm gì, đằng này, họ còn đến đó để "chi hết mình". Vì vậy, để tiệt trừ tận gốc mại dâm thì phải "tiệt" ngay những hiện tượng này, nghĩa là nếu bắt được những người có cấp, có quyền, những Đảng viên "rởm" thì phải nghiêm trị thật nặng để làm gương. dalanhuong2002
những điều trông thấy mà đau đớn lòng