🏀 Ngô Gia Kiều Thê Full
Tên: Ngô gia kiều thê Tác giả: Mạt Trà Khúc Kỳ Tình trạng bản gốc: Hoàn (216C bao gồm chính truyện và ngoại truyện) Tình trạng edit: đang tiến hành
Nhà đất Quận 2 giá rẻ. Cập nhật thông tin nhanh nhất tháng 9/2022, chính xác nhất trên Batdongsan.com.vn. Thông tin nhà đất chính chủ, vị trí tốt, phù hợp cho mục đích sinh hoạt và kinh doanh (Trang 558)
Chương 71. Khương Lệnh Uyển nghe xong sững sờ, hấp háy môi hỏi: “Nương… người có ý gì?”. Chu thị vươn tay, sờ sờ hai búi tóc của nữ nhi, khuôn mặt nữ nhi trắng trẻo mũm mĩm, hai mắt sáng long lanh, còn mềm mại hơn nàng ngày xưa nhiều. Nàng nhìn một lúc, ôn nhu nói
Ngô gia kiều thê - (Chương 206) - Tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
truyện Ngô Gia Kiều Thê của Tác giả (Mạt Trà Khúc Kỳ), ebook full PRC, ePub full, Mobi full và PDF tạo bởi TTC: Nội dung: trọng sinh, Sủng ngọt, sạch, 1 VS 1, hào môn thế giaNhân vật chính: Khương Lệnh Uyển, Lục TôngConvert: AnnYang@tangthuvienEditor: Tiểu Huân, Kye, MiraBeta: Tiểu Huân, Kye, MiraKhương Lệnh Uyển ở kiếp trước
Ngô gia kiều thê - (Chương 155) - Tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Convert: AnnYang@tangthuvien. Editor: Tiểu Huân, Kye, Mira (Diễn Thúii~ Từ 137) Beta: Tiểu Huân, Kye, Mira. Khương Lệnh Uyển ở kiếp trước chính là dạng phụ nữ bướng bỉnh, dù kết hôn 5 năm nhưng vẫn không có con. Thế mà Lục Tông chưa từng ghét bỏ vẫn cứ sủng nàng đến đòi mòi
Đọc truyện Ngô Gia Kiều Thê miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng.
Đăng bởi: yellow072009 47882 - 412 - 6 Trọng sinh xấu nữ xoay người: Đế thiếu ngọt sủng giám bảo kiều thê 重生丑女翻身:帝少甜宠鉴宝娇妻 ☆Converted by Trangaki0412 ☆*: .。. o(≧ ≦)o .。.:*☆ Tác
eiFpmat.
Reads 1,208,330Votes 49,577Parts 142Ongoing, First published Jul 14, 2017Table of contentsFri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Fri, Jul 14, 2017Wed, Jul 19, 2017Chương 10 Ngẫu nhiên gặpWed, Jul 19, 2017Chương 11 Ngụm nước miếngThu, Jul 20, 2017Fri, Jul 21, 2017Fri, Jul 21, 2017Sat, Jul 22, 2017Sat, Jul 22, 2017Mon, Jul 24, 2017Tue, Jul 25, 2017Wed, Jul 26, 2017Fri, Jul 28, 2017Fri, Jul 28, 2017Sat, Jul 29, 2017Sun, Jul 30, 2017Tue, Aug 1, 2017Tue, Aug 1, 2017Wed, Aug 2, 2017Thu, Aug 3, 2017Fri, Aug 4, 2017Sat, Aug 5, 2017Sun, Aug 6, 2017Tue, Aug 8, 2017Thu, Aug 10, 2017Sat, Aug 12, 2017Mon, Aug 14, 2017Wed, Aug 16, 2017Fri, Aug 18, 2017Sun, Aug 20, 2017Tue, Aug 22, 2017Thu, Aug 24, 2017Sat, Aug 26, 2017Mon, Aug 28, 2017Wed, Aug 30, 2017Fri, Sep 1, 2017Sun, Sep 3, 2017Tue, Sep 5, 2017Fri, Sep 8, 2017Mon, Sep 11, 2017Fri, Sep 15, 2017Wed, Sep 20, 2017Wed, Sep 20, 2017Sun, Sep 24, 2017Sun, Sep 24, 2017Thu, Sep 28, 2017Thu, Sep 28, 2017Wed, Oct 4, 2017Wed, Oct 4, 2017Wed, Oct 4, 2017Wed, Oct 4, 2017Sat, Oct 14, 2017Mon, Oct 16, 2017Mon, Oct 16, 2017Tue, Oct 24, 2017Tue, Oct 24, 2017Sun, Oct 29, 2017Sun, Oct 29, 2017Wed, Nov 8, 2017Wed, Nov 8, 2017Wed, Nov 8, 2017Wed, Nov 8, 2017Mon, Nov 13, 2017Fri, Nov 17, 2017Fri, Nov 17, 2017Thu, Nov 23, 2017Thu, Nov 23, 2017Tue, Nov 28, 2017Tue, Nov 28, 2017Tue, Nov 28, 2017Thu, Nov 30, 2017Wed, Dec 6, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 9, 2017Sat, Dec 23, 2017Fri, Dec 29, 2017Fri, Dec 29, 2017Thu, Jan 4, 2018Thu, Jan 4, 2018Fri, Jan 12, 2018Fri, Jan 12, 2018Sun, Jan 21, 2018Sun, Jan 21, 2018Mon, Jan 29, 2018Mon, Jan 29, 2018Sun, Feb 4, 2018Sun, Feb 4, 2018Thu, Feb 15, 2018Thu, Feb 15, 2018Thu, Feb 15, 2018Thu, Feb 15, 2018Thu, Feb 15, 2018Sun, Mar 4, 2018Sun, Mar 4, 2018Mon, Mar 12, 2018Mon, Mar 12, 2018Sun, Mar 18, 2018Sun, Mar 18, 2018Mon, Mar 26, 2018Mon, Mar 26, 2018Sun, Apr 1, 2018Sun, Apr 1, 2018Mon, Apr 9, 2018Sat, Apr 21, 2018Sat, Apr 21, 2018Mon, Apr 30, 2018Mon, Apr 30, 2018Sun, May 6, 2018Sun, May 6, 2018Wed, May 9, 2018Sun, May 13, 2018Tue, May 29, 2018Tue, May 29, 2018Sun, Jun 3, 2018Sun, Jun 3, 2018Tue, Jun 12, 2018Tue, Jun 12, 2018Mon, Jun 18, 2018Mon, Jun 18, 2018Mon, Jun 18, 2018Wed, Jul 4, 2018Wed, Jul 4, 2018Fri, Jul 13, 2018Fri, Jul 13, 2018Mon, Aug 6, 2018Mon, Aug 6, 2018Wed, Aug 8, 2018Thu, Aug 23, 2018Thu, Aug 23, 2018Tue, Sep 18, 2018Tue, Sep 18, 2018Tue, Sep 18, 2018Thu, Sep 20, 2018Tên Ngô gia kiều thê Tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ Tình trạng bản gốc Hoàn 216C bao gồm chính truyện và ngoại truyện Tình trạng edit đang tiến hành Editor YY ETeam Beta YY ETeam Nguồn convert Ý nghĩa tên truyện cô vợ xinh đẹp của tôi, chữ "ngô" ở đây nghĩa là của tôi chứ không phải một họ nhé, còn chữ "kiều" tác giả dùng có hai nghĩa, một là xinh đẹp đáng yêu, hai là tính tình bị nuông chiều ấy VĂN ÁN Kiếp trước Khương Lệnh Uyển là một người phụ nữ bướng bỉnh, kết hôn năm năm vẫn chưa có con. Thế mà Lục Tông vẫn cứ sủng nàng đến đòi mạng, chỉ thiếu điều mang tim gan móc ra cho nàng. Sống lại lần nữa, Khương Lệnh Uyển quyết định làm một kiều thê, sau đó giúp Lục Tông chưng bánh bao, luộc bánh bao, rồi lại luộc bánh bao, chưng bánh bao... Mục tiêu ba năm ôm hai!! Mười năm một đàn!! Nhưng vấn đề là- hiện tại bản thân nàng vẫn là một tiểu oa nhi mập mạp trắng trẻo. "A, vú nương, ta đói" - Vẫn là ăn no rồi lại đi tìm Lục Tông đi. Nội dung trọng sinh, ngọt văn, hào môn thế gia. Nhân vật chính Khương Lệnh Uyển, Lục Tông. Cái khác Sủng ngọt, sạch, 1 VS 1 ________ Đây là bộ truyện đầu tay team mình edit, vậy nên không thể tránh khỏi sai sót, trong team chỉ có một bạn có kinh nghiệm edit, mong mọi người góp ý nhiệt tình. Team mình có ba người Kye, Tiểu Huân, Mira. Bọn mình chia chương ra làm. Truyện bọn mình edit với mục đích chia sẻ, phi lợi nhuận, vì thế khi mang đi bất kì đâu xin hãy ghi nguồn và không copy qua bất kì nick257sung
Mấy ngày này Minh Nhạn lặn lội đường xa, một cô nương gia, chỉ mang theo mấy nha hoàn ma ma liền như thế từ Hạ Châu bôn ba đến tận Tấn Thành, đã coi như rất can Khương Lệnh Uyển vẫn phải phân rõ bên nào nặng bên nào Thiền là bởi vì không biết đến chuyện hồ đồ lúc trước Vinh Vương phạm phải, lúc này mới muốn tìm cho Vinh Vương một người bên cạnh, chăm sóc cho nếu để muội ấy biết chuyện năm đó Vinh vương phi chết, Vinh Vương cũng có một phần trách nhiệm, vậy Bảo Thiền đâu chỉ là không cho phép, thậm chí rất có thể còn sẽ oán hận Vinh Vương lý mà nói, Vinh Vương tuổi đã như vậy, Bảo Thiền cũng sắp xuất giá, xác thực nên tìm cho ông một người bầu điều trong lòng nàng cũng tồn tư tâm —— sợ bản thân làm ra quyết định lung tung gì, ở chỗ Vinh Vương vất vả không có kết quả tốt, lại chọc Lục Tông không nữa nàng dù hồ đồ như thế nào đi nữa, cũng sẽ không an bài Minh Lệnh Uyển thấy nàng trong đôi mắt rưng rưng lệ, một cô nương hiền lành, đối với Vinh Vương xác thực là si tình, khi nói chuyện ngữ khí cũng nhu hòa hơn chút "Minh cô nương, Phan trắc phi mới vừa bạo bệnh qua đời không lâu, Vương gia thấy cô, sợ là lại sẽ nhớ tới Phan trắc phi. Cô cùng Phan trắc phi quan hệ còn bày ở đó, Vương gia lại là người đọc đủ thứ thi thư, cô không đứng ra, đối với Vương gia mà nói mới là kết quả tốt cô nương là người thông minh, lúc trước còn có thể làm được tốt như vậy, vì sao lúc này lại không thể buông bỏ triệt triệt để để, cố gắng sống cuộc sống của chính mình đây?"Vinh Vương, Lục Tông hai phụ tử này đều như nhau, chuyện tình cảm đều có phần trì Vương không biết rõ tâm tư của Minh Nhạn đối với ông, mà Minh Nhạn lần trước cũng đã lựa chọn giấu ở trong lòng, lựa chọn này với hai người mà nói, không thể thích hợp Minh Nhạn này, đã gả cho người, đang yên đang lành sống, cũng lựa chọn hòa sự là bị hồ đồ thời Minh Nhạn nói không ra quỳ trên mặt đất, rũ mi không ấy nàng xác thực đã nghĩ, thứ tình cảm này, phải chôn sâu ở trong lòng, đợi đến sau này lớn tuổi, lại lấy ra nhìn một cái, cố gắng còn có thể xem là một phần nhớ rời khỏi Tấn thành, thuận lợi gả cho Từ gia Tam công công tử kia là người hào hoa phong nhã, lại luôn thận trọng, rất nhanh đã nhận ra được tâm tư của nàng không ở chỗ như cùng chính mình phu quân cùng giường cùng gối, trong lòng nàng ghi nhớ, vẫn là người ở Tấn thành muốn gặp ông, không muốn một mình yên lặng ôm ấp phần cảm tình vẫn nghĩ rằng, gả cho người ông thay nàng chọn, có thể cho mình mấy phần an ủi, trên thực tế chỉ là lừa mình dối người mà Nhạn nhấc mắt, khẩn cầu "Thế tử phu nhân, thật sự... thật sự không được sao?"Nàng lại nói, "Chỉ cần để ta ở lại Vinh vương phủ, có được hay không?"Khương Lệnh Uyển cứng rắn đáp "Minh cô nương, cô biết ta sẽ không đáp ứng."Minh Nhạn cắn cắn môi "Cái kia... vậy để ta gặp Vương gia một lần, chỉ cần ở xa xa liếc mắt nhìn. Chỉ nhìn một chút, ta liền đi..."Khương Lệnh Uyển cảm thấy mình đúng là có chút thích hợp với loại hình tượng nhân vật ác độc, chí ít hiện tại nhìn vị Minh cô nương này khổ sở cầu xin, trong lòng nàng không có nửa điểm dao không ngốc, trước mắt Vinh Vương trong lòng cực kỳ hận Phan trắc Vương tính tình vẫn luôn ôn hòa, vậy mà bây giờ hận ốc cùng ô đến cả Lục Bảo Yên thân nữ nhi đều chẳng quan tâm, cũng may nhờ có Trần Tứ công tử là người thiện tâm, trở thành nhánh cỏ cứu mạng cuối cùng của Lục Bảo Yên, nếu không phải vậy, chẳng may Lục Bảo Yên bị kích thích, nháo ra chuyện gì, mới là không thể ngăn trước Vinh Vương đối với Minh Nhạn khách khí, quá nửa là bởi vì quan hệ của nàng ấy với Phan trắc phi. Nếu ở thời điểm mấu chốt này, Minh Nhạn lại dán tới, phỏng chừng còn sẽ kích thích lớn đến Vinh trước là đã không thể quay về, chuyện nàng có thể làm, chính là để Vinh vương phủ duy trì trạng thái hiện Lệnh Uyển nhìn về phía Kim Kết, biểu cảm trên mặt nhàn nhạt, không chút nào dao nói "Ngươi tự mình đưa Minh cô nương ra ngoài."Nàng vốn muốn cho Kim Kết đi phòng thu chi lấy ít bạc, nhưng nghĩ đến Minh Nhạn này cũng là người lòng tự trọng cực cao, cũng coi như tốn công sức lại không có kết quả tốt, nàng xưa nay không Nhạn thế nhưng còn có chút chưa từ bỏ ý định, bị ma ma phía sau nâng dậy, nước mắt rưng rưng nhìn về phía Khương Lệnh Uyển "Thế tử phu nhân —— "Khương Lệnh Uyển rất nhanh mở miệng chặn lại "Minh cô nương nếu như tin ta, liền nghe một lời khuyên này của ta—— vĩnh viễn không cần trở lại Vinh vương phủ. Chuyện này với cô, với Vương gia, đều là lựa chọn tốt."Minh Nhạn trợn to hai mắt, hấp hấp môi, sau một lát mới phản ứng đột nhiên nở nụ cười chua chát, nói "Được, ta tin phu nhân. Đa tạ phu nhân, A Nhạn cáo từ."Kim Kết đem Minh Nhạn cùng với nô bộc đưa ra khỏi Vinh vương phủ, mới trở về hướng Khương Lệnh Uyển bẩm Lệnh Uyển nói "Ngươi phái người đi theo hộ tống các nàng, bảo đảm các nàng ở Tấn thành không bị người khác bắt nạt, nếu gặp chuyện khó xử, liền tiện đường giúp một chút, nhớ kỹ không nên để cho các nàng biết là người của Vinh vương phủ phái tới..."Khương Lệnh Uyển suy nghĩ một chút, vẫn có phần không yên lòng, lại nói "Phải tận mắt thấy các nàng rời khỏi Tấn thành."Kim Kết dạ một tiếng, liền đi xuống an Lệnh Uyển lúc này mới cùng Sơn Trà một đường tới Vân Đường viện của Lục Bảo vào, liền thấy Lục Bảo Thiền ngồi trên tú đôn, còn đang một lòng suy nghĩ chuyện may lẽ là đụng tới chuyện vướng tay chân, hiện tại Lục Bảo Thiền lông mày nhăn chặt chẽ, một bộ dáng dấp buồn tiếng tẩu tẩu đi vào, Lục Bảo Thiền mới nhấc mắt, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, gọi "Tẩu tẩu. Tẩu mau đến giúp muội xem một chút, muội lại thêu sai chỗ nào rồi."Khương Lệnh Uyển đi tới, mắt nhìn về phía khung mỉm cười, nhìn tiểu cô tử "Muội giống như ta lúc trước vậy, chưa đi đã nghĩ chạy, chuyện may vá này, muội phải từ từ mới Ninh Hầu cũng là người rộng lượng, sẽ không cưỡng cầu muội lập tức liền phải làm xiêm y cho hắn."Vừa nhắc tới Tĩnh Ninh Hầu Dung Lâm, Lục Bảo Thiền trong lòng còn có chút rầu rĩ không vui nói "Ai hiếm có, ai muốn làm cho hắn chứ."Cái tên họ Dung kia, tuổi đã lớn như vậy, tính tình còn ấu trĩ, lại thích đi trêu đùa không sợ nàng từ hôn?Khương Lệnh Uyển cười cười, bỗng nhiên nghĩ tới nên cùng tiểu cô tử nói chính đem nha hoàn trong phòng đều vẫy lui, lúc này mới lôi kéo Lục Bảo Thiền ngồi xuống một bên trên giường tẩu hai người bí mật kề sát ngồi ở đó, Lục Bảo Thiền cảm thấy hôm nay tẩu tẩu có chút thần bí, trong lòng cũng hiếu kì, liền vầng trán mỉm cười, nháy mắt mấy cái nhìn Lệnh Uyển bị nhìn có chút nóng mặt, đem vật trong áo lấy một cuốn sách nhỏ ố vàng, đây là trước khi Khương Lệnh Uyển xuất giá, Chu thị đặt vào đáy hòm đồ cho nữ Bảo Thiền hiếu kỳ tiếp nhận sách nhỏ, cho rằng là thoại bản hiếm có gì đó, một phen mở ra, liền nhìn thấy hình ảnh một đôi nam nữ thoát xiêm y giao triền cùng Bảo Thiền con mắt bỗng dưng trợn to, chớp chớp nháy mấy cái, lúc này mới chợt hiểu ra, khẩn cấp đem trang sách khép lại, gò má đỏ phừng phừng mở miệng "Tẩu tẩu, chuyện này..."Khương Lệnh Uyển muốn giả vờ tỏ ra bình tĩnh, nhưng chuyện như vậy, nàng cũng cảm thấy ngượng ngùng, vào lúc này gò má nóng bỏng, không chút nào thua Lục Bảo Thiền bên ho nhẹ một tiếng, nói "Sách này muội trước tiên xem một chút, nếu có cái gì không hiểu, có thể đến hỏi ta..."Hoàn toàn là một bộ tư thái người từng hắng giọng một cái, lại nói "Kỳ thực chuyện phu thê chi lễ, cũng không có gì phải mất mặt. Còn có mấy ngày nữa muội liền muốn xuất giá, mấy chuyện như thế này, cũng là nên rõ ràng. Tĩnh Ninh Hầu bên người không có thông phòng thiếp thất, sợ là cũng không hiểu biết, muội nhìn nhiều thêm chút, đến lúc động phòng, cũng ít chịu khổ hơn."Chịu Bảo Thiền bắt lấy trọng điểm, mở miệng lo lắng hỏi "Sẽ đau sao?"Khương Lệnh Uyển thấy tiểu cô tử hỏi đến chăm chú, đúng là tinh tế giải đáp "Lần đầu tiên đều sẽ đau, muội nhịn một chút, qua một chút là tốt rồi. Tĩnh Ninh Hầu là người nhã nhặn, nghĩ đến cũng sẽ thương hương tiếc ngọc, muội cũng liền nhân nhượng nhiều chút, đêm động phòng hoa chúc, không thể vẫn tùy theo tính tình của mình."Khương Lệnh Uyển cố gắng nhớ lại thời điểm mình xuất giá, mấy lời mẫu thân nói với Bảo Thiền hiếu kỳ lại đem sách mở ra, tùy ý lật một tờ, nhìn thấy hình vẽ trong đó, nhất thời hai gò má càng ngày càng nháy mắt mấy cái, nhìn về phía Khương Lệnh Lệnh Uyển theo ánh mắt của nàng nhìn sang, thấy hình vẽ kia, có chút lúng túng nói "Cái này... ta cũng chưa từng thử."Mấy trò gian bên trong sách nhỏ này, đa số Lục Tông đều đã lôi kéo nàng thử, duy chỉ có cái này, chưa từng thử mang thai hồi đó, không thích hợp hành phòng, có một lần liền nghĩ tới cái này, nhưng Lục Tông chỉ cúi người hôn nàng, không đáp cảm thấy chuyện như vậy là oan ức nàng, nhưng đã là phu thê, không thể là hắn vẫn nhân nhượng nàng, nàng cũng muốn nghĩ cách làm hắn vui hoan nữ ái, cam tâm tình nguyện, không thể nói là oan ức hay không oan phía sau, cô tẩu hai người xem như đã thả lỏng hơn chút, nhìn những tư thế kỳ quái kia, cũng sẽ không đỏ mặt giống vừa mới bắt Bảo Thiền ngược lại rất nghe lời, nghiêm túc cẩn thận nhìn non nửa công cáo thành, Khương Lệnh Uyển thở phào nhẹ nhõm, thành công lui tẩu như mẹ, xác thực là chuyện không dễ cũng vừa mới lập gia đình không lâu Lệnh Uyển nóng mặt trở về viện. Lục Tông lúc này vừa vặn ngồi ở trên ghế uống trà, thấy thê tử vóc dáng như học trò, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, một bộ kiều diễm ướt át dáng dấp, mới đứng dậy đưa tay thăm dò trán của Lệnh Uyển đem tay Lục Tông gạt ra, bĩu môi lầm bầm "Ta không có chuyện gì."Lục Tông mỉm cười, từ phía sau ôm vòng eo thê tử, hôn gò má của nàng "Đến chỗ Bảo Thiền sao?""... Ân." Khương Lệnh Uyển gật đầu nói "Còn có mấy ngày nữa Bảo Thiền liền muốn xuất giá, mẫu thân không còn, có một số việc ta nên đến cùng muội ấy nói một chút, đỡ phải đến thời điểm cái gì cũng không hiểu."Lục Tông thân thể nóng rực, Khương Lệnh Uyển bị ôm liền cảm thấy nóng, tự nhiên không muốn lại bị ôm như vậy, nàng giãy giụa muốn thoát ra, nhưng Lục Tông lại đem người giữ càng chặt Tông người này, chính là vừa liền sẹo đã quên đau. Thương thế chỉ mới ổn không lâu, liền bắt đầu chơi nha hoàn ma ma trong phòng đã sớm thức thời lùi ra tay Lục Tông lưu luyến vuốt ve trên cánh tay của thê tử, môi lưỡi nóng rực hôn lên từng tấc da thịt trắng nõn thơm ngát, từ dái tai nhỏ xinh mềm mại, gáy ngọc tinh tế, ngón tay khẽ đẩy ra xiêm y trên vai nàng, làm lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng bờ vai trơn mượt dụ người, làm hắn không nhịn được khẽ cắn một ngụm, đổi lấy một tiếng rên yêu kiều của Lục Tông chui vào trong vạt áo màu hồng nhạt, một tay nắm lấy hai thỏ ngọc mềm mại xoa nắn, tay kia quen cửa quen nẻo tìm xuống mép tiết khố lụa trắng tinh, chạm tới đào nguyên bí ẩn kia, thoáng niệp một lúc, động tác trên tay mới dừng tai là tiếng cười trầm thấp của Lục Tông. Khương Lệnh Uyển quả thực giận dữ và xấu hổ muốn chết, vội vàng dùng hai tay che mặt, không muốn nhìn Tông một tay đem tay nàng che ở trên mặt cầm đi, cưng chiều mổ chóp mũi nhỏ của nàng một hồi "Cũng đã làm mẫu thân, có gì mà thẹn thùng?"Khương Lệnh Uyển mạnh mẽ lườm hắn một cái, biểu thị không muốn nói chuyện cùng hắn, xoay người liền đi đến chỗ tủ quần Tông không tha thứ đi theo, thấy nàng muốn thay đổi xiêm y, lại ra tay ngăn lại, nói "Chờ một lúc lại đổi."Khương Lệnh Uyển mới không chịu "Ta không thoải mái..."Lục Tông đoạt lấy xiêm y trong tay nàng, sau đó liền đem người chặn ngang ôm tới bên Lệnh Uyển giãy dụa mấy lần, bàn tay nhỏ yếu ớt đập trên bả vai hắn "Lục Tông, chàng thả ta xuống!"Không thả!Lục Tông dùng hành động nói cho Lệnh Uyển nhỏ giọng ồn ào mấy lần, cuối cùng vẫn là ỡm ờ tùy ý Lục Tông muốn gì cứ đó nàng thân thể mềm mại nằm ở bên trong khuỷu tay Lục Tông, cùng hắn nói chuyện Minh Nhạn hôm hiểu Lục Tông nhất định là sẽ biết, cho nên nàng chủ động nói ra, so với giả giả vờ không biết thực sự tốt hơn nhiên, Lục Tông nghe xong, trên mặt cũng không nửa điểm không vui, chỉ giơ tay nặn nặn má nàng, giọng nói trầm khàn "Nàng làm rất khá."Đạt được khích lệ, Khương Lệnh Uyển mới ôm eo hắn, ngẩng mặt nói "Lục Tông, ta mặc kệ người khác có tốt hay không, ta chỉ cần chàng vui vẻ sống tốt."Đời trước nàng ích kỷ, là vì mình; mà đời này nàng ích kỷ, là vì Tông bắt lấy người lại mạnh mẽ hôn môi một đó bốn mắt nhìn nhau, có chút không muốn dứt như đời này chỉ cần như thế lẳng lặng nhìn nàng, liền một chút cũng không nỡ lòng rời dán lên trán của nàng, chóp mũi đụng chóp mũi nhỏ xinh, than thở "Xán Xán, nàng thực sự là bảo bối của ta."Hắn cho rằng sau khi kết hôn, phải làm giống như trước đây vẫn thế, hắn bao dung nàng thương yêu nàng, không ngờ nàng hiểu chuyện như vậy, trong đầu tất cả đều là vì hắn suy Tông người này xưa nay làm nhiều hơn nói, chỉ là nữ nhân đa số đều yêu thích lời ngon tiếng ngọt, những câu như thế này tất nhiên là thích cười, vuốt ve gò má kiên nghị của phu quân "Đại để là đời trước thiếu chàng quá nhiều."Lục Tông cười cười, đem người ôm chặt hơn, bàn tay lớn vuốt ve tấm lưng trắng nõn mượt mà của thê tử, trong lòng viên mãn.•Ngày mùng 10 tháng 10, tiểu Quận chúa Lục Bảo Thiền của Vinh vương phủ xuất lễ phô trương rất náo Ninh Hầu phủ ở Tấn thành xưa nay tĩnh lặng, nhưng lúc này Tĩnh Ninh Hầu cưới vợ, bỏ ra vô cùng bạo tay, thật sự là hiếm thấy xa hoa một Bảo Thiền giờ Mão còn chưa tới liền phải thức dậy trang điểm, đối mặt với chính mình nùng trang diễm mạt trong gương, đúng là có chút không nhận ra, có phần sốt sắng nhìn tẩu Lệnh Uyển vuốt nhẹ mu bàn tay tiểu cô tử, ra hiệu nàng an ngũ đón dâu của Tĩnh Ninh Hầu đã ở bên ngoài chờ đợi, nhìn tân nương tử được đưa lên kiệu hoa, Dung Lâm ngồi ở trên ngựa mừng tít mắt, hài lòng đến không ra hình thù nhi xuất giá, Vinh Vương một đại nam nhân, viền mắt cũng không nhịn được ửng Lệnh Uyển xinh đẹp đứng bên cạnh Lục Tông, đời này có thể nhìn Bảo Thiền xuất giá, trong đầu cũng là vui nhìn về phía Dung Lâm trên lưng ngựa, con ngươi sáng một chút, không nhịn được khen "Hôm nay Tĩnh Ninh Hầu thật là tuấn."Dứt lời, lòng bàn tay liền bị người mạnh mẽ ngắt một Lệnh Uyển nghiêng đầu nhìn Lục Tông một chút, không lên tiếng, trong lòng nhưng mắng hắn quỷ hẹp tối đi Tĩnh Ninh Hầu phủ ăn cưới, Khương Lệnh Uyển cố ý ăn diện một chút, cũng tự mình thay Lục Tông chọn một thân trường bào thật thể mừng nam nữ tách ra thiết sự không may, lúc này Khương Lệnh Uyển lại cùng Chu Lâm Lang ngồi chung một là Chu Lâm Lang lúc này so với vài ngày trước, khí sắc có phần chênh lệch, trên mặt đánh dày đặc một tầng phấn, cả trên cổ cũng Lệnh Uyển tuy rằng không cố tình cẩn thận nhìn, nhưng dù sao cũng là người từng trải, thấy Chu Lâm Lang khí sắc như vậy, giống như là... chuyện đó quá độ gây điều, nghĩ đến hình ảnh Chu Lâm Lang cùng Lục Lễ vụng trộm đời trước, Khương Lệnh Uyển tâm trạng lại hiện lên mấy phần chán là trong đầu ngẫm lại thôi, Khương Lệnh Uyển vỗ về trong lòng, vậy mà trog bụng thật cảm thấy có chút không thoải sợ quấy rầy người khác dùng bữa, liền đứng dậy muốn ra bên ngoài đi một Kết đi theo Khương Lệnh Uyển, ân cần hỏi han "Phu nhân có chuyện gì sao?"Khương Lệnh Uyển lắc đầu một cái, nhàn nhạt nói "Chẳng qua là cảm thấy có chút ngột ngạt thôi, không có chuyện gì."Trong lòng nàng, lại đang thầm tính toán tháng ở phía nam khách bên này, nhưng là náo nhiệt hơn Lâm ngày thường cực ít lộ diện trước giới quý tộc Tấn thành, xưa nay vẫn luôn có chút thần nay kết hôn, mời tiệc lại có rất nhiều con cháu thế này có một vài người trong ngày thường rất thích náo nhiệt, hôm nay bắt lấy cơ hội, càng là dốc hết sức ép Dung Lâm uống Lâm trước đây ốm yếu, rất ít uống rượu, bây giờ thân thể tuy rằng cường tráng, nhưng cũng chịu không nổi tửu lực, bị ép rượu một vòng, bước chân đã có chút bất đó vẫn là Lục Tông không nhìn nổi, mới tới giúp vị em rể này giải Lễ hôm nay cũng ở đây, thấy Lục Tông cử chỉ, trêu ghẹo nói "Vinh thế tử xem ra thật là thương yêu muội muội, là lo lắng mấy đại gia hỏa này làm Hầu gia quá chén, đêm nay tiểu Quận chúa không có ai thương yêu đi."Lời nói cợt nhả bậc này, mấy tên công tử bột ăn chơi nghe xong, đúng là cười đùa ồn ào lên, nhưng đại đa số vẫn là người có nhãn lực, không theo phụ họa, bọn họ biết hôm nay Lương Thế tử này cũng có chút say rồi, ăn nói linh tinh, lại dám mở lời khơi chuyện cười đến chỗ tiểu Quận Lâm vừa nghe, nguyên là hai mắt nhiễm sắc mông lung say khướt, đáy mắt nhất thời một mảng thanh Tông không nói một vất vả thoát thân, Dung Lâm mới tiến vào động đỏ hừng bực cháy, chiếu toàn bộ tân phòng sáng trưng. Dung Lâm bình thường chỉ thích những màu sắc thâm trầm yên tĩnh, nhưng hôm nay nhìn một mảng cảnh sắc đỏ bừng này, còn cảm thấy đặc biệt vui tai vui nãy hắn đã vào một lần, cùng thê tử uống rượu giao bôi, cũng đã nhìn thấy dung nhan tỉ mỉ trang điểm của hiện tại, Lục Bảo Thiền đã dỡ xuống phượng quan cùng hỉ phục quàng vai rườm rà, khuôn mặt nhỏ nhắn tẩy sạch sẽ, so với vừa rồi, càng hiện ra vẻ mềm mại trong suốt. Giống như vẫn còn là con Lâm dưới chân không vững, nhất thời liền đổ Bảo Thiền một trận kinh hoảng, muốn đem người đẩy ra, nhưng nghĩ đến mình đã là thê tử của hắn, liền ngừng động tác, đưa tay chống đỡ ở trước ngực mở to hai mắt nhìn hắn, tim đập nhanh lợi hại, dù sao vẫn là lần đầu tiên cùng một nam tử thân mật cùng nằm ở trên một giường như mũi tràn đầy hơi rượu nóng rực hắn thở ra đến, nhưng hắn giống như rất vui vẻ, giữa hai lông mày không giấu được ý cười, chỉ như thế lẳng lặng nhìn nàng, trông có chút Lâm dung mạo xuất chúng, hôm nay một thân hỉ bào tăng thêm phong lưu. Lục Bảo Thiền chăm chú nhìn, ngẩn người một lúc, mới tìm về âm thanh của mình "Hầu... Hầu gia?"Dung Lâm nở nụ cười, nói "Gọi ta là Dung Lâm."Lục Bảo Thiền thùy thùy mắt, miễn miễn cưỡng cưỡng gọi "Dung Lâm.""... Ân." Dung Lâm cũng không trêu đùa nàng, đứng dậy đi tịnh thất tắm tốt tẩm y sau, mới quay lại, xốc lên đệm mươi lăm năm qua đều là một người ngủ, bây giờ bên người nhiều thêm một tiểu cô nương, cái cảm giác này, xác thực là kỳ hắn yêu Lâm giơ tay, nắm vòng eo người bên Bảo Thiền đã xem qua sách nhỏ, biết được đêm động phòng phải làm gì, thế nhưng nàng với người gọi là phu quân bên cạnh không có nửa điểm cảm có cảm tình, làm sao có thể làm chuyện thân mật như thế?Nàng theo bản năng muốn chống nữa, nàng thật giống như nhớ tới còn có một chuyện gì đó nên nói...Có điều qua một chốc, vẫn không thể nhớ ra Lâm xưa nay tỉ mỉ, tự nhiên nhận ra được mâu thuẫn nho nhỏ cùng căng thẳng trên mặt biết, nàng còn không có thích cái này lại có quan hệ gì, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà Lâm tự mắng chính mình đê tiện, nhưng cũng không muốn làm trái tâm ý của chính mình. Hắn không nhìn sợ sệt trong mắt nàng, chỉ từng bước ôn nhu ép buộc, làm cho nàng vô lực phản sao hôm nay là động phòng hoa chúc, phu thê đôn luân, vốn là chuyện thiên kinh địa Bảo Thiền gắt gao nắm đệm chăn dưới thân, hồi lâu mới chậm rãi thả lỏng, buông tay ra, lại theo bản năng bám lên bả vai của đối cũng nói hắn ốm yếu, kỳ thực thân thể này nhưng không có chút nào ốm yếu, hơn nữa còn rất cường Bảo Thiền đã nhận mệnh, nhưng đến lúc chân chính làm việc, lại là hai việc khác khóc đến đáng Lâm bất đắc dĩ, trìu mến hôn lên khóe mắt của nàng, ôn nhu dỗ dành "Không cần sợ."Làm sao có thể không sợ?Lục Bảo Thiền khóc đến oan ức, chờ nhận ra được hắn không có một chút ý muốn thoái nhượng, lúc này mới có chút đập lên vai Dung Lâm một cái, con mắt đỏ phừng phừng, khóc reo lên "Không cần có được hay không, ta khó chịu..."Nàng bỗng nhiên nghĩ đến hình ảnh đã xem qua trên sách nhỏ kia, ánh mắt sáng lên, chỉ chỉ miệng nhỏ của mình, hấp tấp nói "Chỗ kia quá nhỏ, ta không thoải mái. Dung Lâm, ta dùng nơi này có được hay không?"Dung Lâm vốn đã cung giương hết đà, nghe lời nói kích thích bực này, không nhịn được hướng đến miệng nàng nhìn một cái, lại nghe nàng yểu điệu gọi tên của hắn, nhất thời thân thể run giang xuân thủy hướng đông lưu. ◕‿◕
ngô gia kiều thê full