🐟 Tâm Sự Nhà Giáo

LỊCH SỬ PHÁT TRIỂN. Sở Giao dịch Chứng khoán Hà Nội (Sở GDCK Hà Nội) được thành lập theo Quyết định số 01/2009/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ trên cơ sở chuyển đổi, tổ chức lại Trung tâm Giao dịch chứng khoán Hà Nội (thành lập theo Quyết định số 127/1998/QĐ-TTg Tổng Giáo Phận Sài Gòn | a podcast by TGPSG Tổng Giáo Phận Sài Gòn Giới thiệu các bài giảng, chuyên đề và sách nói thiêng liêng được tuyển lựa cho cộng đoàn dân Chúa cùng lắng nghe và suy ngẫm. Listen on: NGHE TẤT CẢ CHƯƠNG TRÌNH: Liều thuốc giải độc cho sự phòng vệ - Lm. Giuse Hoàng Ngọc Dũng 8 hours ago Bài giảng của Lm. Đời sống tín ngưỡng, tôn giáo là bộ phận không thể tách rời của đời sống văn hóa, tinh thần của dân tộc Việt Nam, nhân dân Việt Nam. Việt Nam là một quốc gia đa tín ngưỡng, tôn giáo. Mỗi tín ngưỡng, tôn giáo mang những nét văn hóa riêng nhưng đều hướng đến các giá trị chân- thiện-mỹ. Hình thành được thái độ khiêm nhường khi giao tiếp là một trong những yếu tố quan trọng nhất để đạt được thành công. Đây là điều được hai tác giả Perter A. Thu phục nhân tâm: Khám phá sức mạnh của sự khiêm nhường NHÀ SÁCH NETABOOKS ONLINE (Hoạt động từ 8h Những buổi nói chuyện chuyên đề, buổi tập huấn, câu lạc bộ tiếng Anh (Mỹ), câu lạc bộ tranh biện, đọc và thảo luận về sách, buổi chiếu phim, triển lãm, màn biểu diễn âm nhạc thường được tổ chức miễn phí dành cho công chúng. Những sự kiện được công bố trên trang điện tử. Một số điều lưu ý khi đến Trung tâm Hoa Kỳ Đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp"TUỆ TỰ TÂM" sẽ đến khảo sát trực tiếp không gian thờ nhà bạn, nắm bắt mọi thông tin và yêu cầu của Quý Khách. Từ đó chúng tôi lên ý tưởng thiết kế và tận dụng hết kinh nghiệm của mình để tạo nên không gian thờ thật sự trang Chúng tôi sẽ cử giáo viên/ sinh viên đến tận nhà kiểm tra trình độ kiến thức để có phương pháp dạy phù hợp với từng đối tượng học sinh nhằm giúp các em có thể tìm thấy "niềm hứng thú" và phát triển tư duy tối đa của bản thân trong quá trình học tập. Trung tâm gia sư sẽ không thu học phí nếu học sinh không tiến bộ theo cam kết. Nó thể hiện thông qua các quan điểm của chủ nghĩa Mác - Lênin về cả bản chất, nguồn gốc lẫn chức năng của tôn giáo. Trong khi các nhà duy tâm, thần học cho rằng tôn giáo có nguồn gốc siêu nhiên, thế giới tự nhiên, xã hội loài người cũng như toàn bộ hoạt động của Theo ông Hiệp, trung tâm Anh ngữ này được Sở Giáo dục và Đào tạo Đắk Lắk cấp giấy chứng nhận giảng dạy Anh ngữ vào ngày 23-4-2020 tại tầng 3 tòa nhà Vincom Plaza (phường Thắng Lợi, TP Buôn Ma Thuột) với tổng diện tích sàn là 470,5m 2. Trung tâm có 1 cán bộ quản lý, 2 HdO3ex. Bạn thân mến,Vậy là mấy tuần lễ nay chúng ta không thể nào gặp nhau đông đủ. Chúng ta cũng chưa biết khi nào nghi thức phụng vụ, thánh lễ được cử hành trở lại trong ngôi thánh đường này. Đó không chỉ là thời gian dài mong mỏi đối với các bạn. Với tôi cũng thế. Đó là nỗi buồn vô tận mà một thánh đường như tôi đang phải trải qua. Dù là những thánh đường nguy nga tráng lệ, hay những nhà thờ đơn sơ nhỏ bé, tất cả chúng tôi đều chung nỗi buồn miên man đó. Một mình tôi với Thiên Chúa trong nhà tạm. Nhìn cha xứ với vài người giúp lễ cử hành phụng vụ, lòng tôi đau lắm!Dẫu các bạn có thể nhìn thấy tôi trong các phương tiện truyền thông nơi thánh lễ Online, nhưng làm sao bằng chúng ta cùng nhau hiện diện. Cộng đoàn quy tụ với nhau bao giờ cũng sống động và lan tỏa niềm vui của Chúa nhanh hơn. Tôi tin mỗi người đều có cảm giác là lạ nào đó trong những ngày Tuần Thánh. “Ôi! nhà thờ mình kìa, cha xứ mình kìa” – có người thốt lên. Tiếc là các bạn cũng chẳng thể cử hành các nghi thức tuần thánh với cha xứ của mình, trong ngôi thánh đường tôi đây. Ai cũng chạnh lòng!Dĩ nhiên đây là kinh nghiệm rất khác cho tôi. Buồn có, thổn thức và lo lắng cũng có. Từ trước tới giờ, chẳng ai có thể ngăn cản giáo dân đến với thánh đường để phụng thờ Thiên Chúa. Vậy mà chỉ với virus Covid–19 cực nhỏ, chúng ta phải xa cách. Không chỉ tại Giáo Hội Việt Nam, nhưng hầu hết ở nhiều quốc gia, các nhà thờ chúng tôi và giáo dân đều trải qua kinh nghiệm vô tiền khoáng hậu này. Hôm nay tôi viết cho các bạn, từ một nơi thánh đường thanh vắng, nhìn ra khoảng sân rộng bao la, không một bóng bạn ở nhà, cách ly xã hội, có khỏe không?Trong thánh lễ Online, thi thoảng nghe cha xứ cũng hỏi thăm sức khỏe của con chiên mình, nhưng tôi không nghe thấy các bạn hồi âm. Dẫu sao tôi tin các bạn và gia đình vẫn nhiều bình an trong thời gian này. Bởi tôi biết, Thiên Chúa không chỉ ở trong thánh đường, vốn như Ngài vẫn chờ đợi con chiên, nhưng thời đại dịch, chính Thiên Chúa còn đến tận nhà các bạn. Chúa muốn thánh hóa gia đình và tâm hồn mỗi người. Có Thiên Chúa hiện diện, tôi mong các bạn luôn hồn an xác nhà, các bạn có lo lắng không?Cũng qua cha xứ, và vài người còn lui tới nhà thờ, tôi nghe loáng thoáng nhiều người đang hoang mang vì đại dịch ngày càng bùng phát ở nhiều nơi. Tuy Đức Giêsu đã phục sinh, nhưng không ít người vẫn chưa thực sự tin tưởng vào tình yêu Thiên Chúa quan phòng. Thực ra đó là nỗi lo của nhiều người trên thế giới. Mong các bạn đừng quá hoang mang mà ảnh hưởng đến đời sống và hành trình đức đường là dấu chỉ hiện diện của Giáo Hội tại địa phương. Dĩ nhiên nơi giáo đường, các tín hữu gặp gỡ và thờ phượng Thiên Chúa, đặc biệt là Chúa Giêsu hiện diện trong Bí Tích Thánh Thể. Trong nghĩa này, tôi đoán rằng nhiều người thường nhìn về hướng nhà thờ để nguyện cầu với Chúa. Cứ nhìn về tháp chuông, nhìn lên Thiên Chúa để trao những lo lắng ấy cho Ngài. Chẳng phải nhiều lần chúng ta trong nhà thờ nghe Đức Giêsu trấn an sao “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!” Mc 6,50.Khi ở nhà, các bạn có biết cha xứ như thế nào không?Thi thoảng tôi nghe người ta gọi điện hỏi thăm cha xứ. Nhiều cha xứ bên cạnh cũng thường xuyên liên kết với con chiên trên mạng Internet. Tôi thầm tạ ơn Thiên Chúa, vì rất nhiều cha xứ của các bạn cẩn trọng đưa Mình Thánh Chúa, trao ban bí tích sau cùng đến những ai cần. Trong thời điểm này, nhà xứ vắng bóng giáo dân, tôi thấy cha xứ lui tới nhà thờ để chầu thánh thể nhiều hơn. Trái tim vị mục tử luôn cầu nguyện cho mỗi con chiên của mình. Các ngài chẳng biết làm gì hơn ngoài những sáng kiến trong khả năng của mình. Cộng với ơn Chúa, các ngài tin rằng giáo dân của mình được thật nhiều bình an trong thời gian ở nhà, các bạn có thể cầu nguyện được không?Trong mỗi lần thánh lễ Online, tôi thường nghe cha xứ nhắn các bạn cầu nguyện thật nhiều. Có lần chính Đức Giáo Hoàng Phanxicô tại nhà nguyện thánh Mát–ta khuyên các tín hữu thường cầm hai thứ này trong tay Kinh Thánh và Chuỗi Mân Côi. Đó là phương thế để giúp chúng ta cầu nguyện. Tôi thấy cuốn Kinh Thánh trong các nhà thờ luôn mở, những chuỗi mân côi ở tượng Đức Mẹ luôn có. Chỉ khác là lúc này, người ta chẳng thể quy tụ để nguyện cầu. Vậy đây là thời cơ để gia đình các bạn cùng với Thiên Chúa và Đức Mẹ nguyện cầu thật nhiều. Tôi tin gia đình của các bạn cũng là nơi thánh đường thu nhỏ. Nhà của các bạn là hội thánh tại gia. Hãy để đền thờ tâm hồn của các bạn vang lên tiếng nguyện cầu, lời van xin và những thánh ca du dương dâng về Thiên cạnh đó, ngay giữa những mối bận tâm lúc này, các bạn có thể nâng tâm tình lên với Chúa qua việc “Rước lễ thiêng liêng”. Đó là cách tuyệt vời để thổ lộ với Chúa những khao khát, và để kết hiệp với Ngài khi không thể đến nhà thờ. Tôi nhớ có lần Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu viết “Con không thể rước lễ thường xuyên như con muốn; nhưng Chúa ơi, Ngài không phải là Đấng toàn năng sao? Xin hãy ở trong con, như trong Nhà Tạm, đừng bao giờ rời xa của lễ hiến tế nhỏ bé của Ngài.” Chẳng lẽ bạn van nài như thế, Thiên Chúa lại không ngự vào tâm hồn bạn sao?Khi ở nhà, các bạn còn làm gì nữa?Đó là câu hỏi tôi muốn gửi đến cho mỗi người. Mong rằng sau thời gian đại dịch, đoàn giáo dân lại hoan hỷ chạy đến ngôi thánh đường tôi đây. Khi đó, chúng ta hãy kể về những kinh nghiệm lúc này với cha xứ, với nhau và với tôi nữa nhé! Tôi tin mỗi người đều có kinh nghiệm độc đáo, cá vị về Thiên Chúa. Ngài vẫn đang lao tác để cứu độ con người. Thiên Chúa không chỉ ở nơi nhà tạm, trong nhà thờ. Tôi thấy Ngài còn ở từng gia đình của các bạn. Ngài đang ở gần các bệnh nhân, các y bác sĩ, các tổ chức thiện nguyện. Ngài đang khóc thương biết bao nạn nhân nơi nghĩa trang. Cũng như các bạn, tôi tin rằng Thiên Chúa cũng đang miệt mài soi sáng cho các nhà khoa học tìm ra Vác–xin và phương thuốc chữa trị con virus lời muốn chia sẻ với các bạn trên đây. Về phần tôi, tuy có chút buồn miên man khi thấy trong nhà thờ vắng giáo dân, ngoài nhà thờ cũng im hơi lặng tiếng, nhưng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Tôi vẫn đứng sừng sững giữa giáo xứ của các bạn. Trên cao, tôi có thể nhìn thấy gia đình các bạn; dưới đất dù ở xa, các bạn cũng có thể thấy tháp chuông hoặc nóc nhà thờ tôi đây. Chúng ta vẫn liên lạc với nhau mà, đúng không? Đừng quên chính Thiên Chúa mới quan trọng, thánh đường chỉ là nơi để chúng ta gặp Thiên Chúa. Hết mùa dịch, chúng ta lại gặp nhau các bạn có một Mùa Phục Sinh thật nhiều ơn Chúa! Nhớ các bạn thật nhiều, nhiều lắm!Ký tên nhà thờ những ngày vắng giáo dân. WHĐGiuse Phạm Đình Ngọc, SJ >> Các khóa học ngành Nghiên cứu giáo dục quốc tế >> Thầy cô tớ COOL thế đấy Các bài dự thi Xin cám ơn thầy giáo Phạm Văn Ánh, phòng đào tạo trường Cao Đẳng Sư Phạm Quảng Trị đã đồng ý để Hotcourses chia sẻ những suy nghĩ của thầy nhân Ngày nhà giáo Việt Nam 2012. Ngày 20/11 sắp đến, tôi vừa tròn 4 năm tuổi nghề.... Sau những tháng năm miệt mài đèn sách, là một học sinh chuyên từ cấp hai, không thuộc hàng xuất sắc, nhưng tôi vẫn tự tin là có thể chọn vào một trường Đại học mà mình thích. Không phải theo kiểu “chuột chạy cùng sào”, mà với niềm đam mê, với suy nghĩ của một con mọt sách, với lời động viên của gia đình, tôi chọn nghề giáo. Nếu tính tuổi đời, tôi sắp tròn ba mươi, một cái tuổi không còn nhỏ. Cách đây tám năm, đã có trò gọi tôi là thầy, nhưng tính tuổi nghề chính thức, tôi chỉ mới có 4 tuổi! Chỉ là một đứa trẻ mầm non trong nghề, có lẽ chính vì thế mà trong tôi luôn đầy ắp những câu hỏi, tại sao, tại sao và làm thế nào? Một điều dễ thấy là tấm lòng cao cả, đức hy sinh vì nghề của nhiều người thầy. Trên con đường học của tôi, tôi cũng gặp không ít người thầy tận tâm như thế. Ngày tôi mới vào học trường chuyên, là một trong những học sinh vùng nông thôn mới lên, nên có nhiều kiến thức chúng tôi thua thiệt so với bạn bè. Hình ảnh người thầy tận tụy, từng đêm gọi chúng tôi đến, hướng dẫn thêm cho chúng tôi từng bài toán, từng vấn đề một còn mãi in đậm trong tâm trí của tôi... Nhưng ngày nay, cũng không quá khó để nhìn thấy những bất cập và cả tiêu cực trong nghề giáo! Nếu không tin, bạn mở và gõ vào trang google dòng chử “tiêu cực trong giáo dục”, chỉ trong vòng 0,1 giây, các bạn sẽ thu được con số hàng trăm ngàn kết quả liên quan! Trong đất nước chúng ta, dù còn nhiều khó khăn và bất cập, nhưng với những nét văn hóa và truyền thống riêng, nghề giáo luôn được coi là nghề cao quý. Và trong xã hội này, giáo dục được xác định là“quốc sách hàng đầu”, tất nhiên, vai trò và vị trí của người thầy là không nhỏ! Nhưng nên chăng, khi xã hội phát triển, kinh tế thị trường mở cửa, thì cũng cần có những cái nhìn tỉnh táo, sòng phẳng hơn về người thầy, về giáo dục, thay vì cứ bám mãi vào những định kiến mặc định. Để mỗi một người thầy, mỗi một cơ sở giáo dục và lớn hơn là cả hệ thống giáo dục biết nhìn lại mình để thay đổi mình trong cái mối quan hệ đa phương chiều này. Có thể tôi biết, có thể không, nhưng chắc chắn tôi không đủ tầm để thay đổi, thậm chí chỉ là nghĩ đến những điều vĩ mô. Tôi chỉ ngẫm để tìm được đúng hướng đi cho mình, cho cái nghề cao quý mà tôi đang mang, để không phải cúi mặt khi ai đó “Chào thầy”! Tôi vẫn nhớ, lời của một lãnh đạo khi tham gia một buổi sinh hoạt với Chi đoàn GV chúng tôi “Là cán bộ, giảng viên trẻ các bạn phải biết nghĩ về tương lai, nghĩ những lý tưởng cao đẹp hơn chứ không phải khi nào cũng chỉ biết nghĩ đến cái lợi trước mắt, những bon chen tầm thường của cuộc sống. Có như thế thì các bạn mới đặt mình đúng tầm của mình, mới có thể vượt qua và phát triển!”. Vâng, đó cũng là những điều mà tôi đã từng nghĩ khi chọn nghề, càng vững tin hơn khi tôi may mắn được làm người thầy góp phần đào tạo nên những giáo viên cho tương lai. Nhưng rồi càng ngày, thú thực, tôi lại thấy quá khó. Làm sao để nghĩ đến lý tưởng, làm sao dành trọn tâm huyết với nghề, khi cuộc sống của chính mình còn chưa đủ, dù là ở mức trung bình? Đó là tôi còn may mắn khi có được nhiều sự trợ giúp. Nhìn những người đồng nghiệp, nhiều khi phải tất bật ngược xuôi, hợp đồng thêm ở trường này, dạy thêm ở nơi khác,... có nhiều khi còn bỏ cả công việc ở trường chính của mình! Chưa kể đến, những lần tôi được về với vùng sâu, vùng xa, nhìn cái cảnh sống của những giáo viên nơi đây, mới thấy hết cái khó khăn của một nghề được gọi là cao quý! Loại trừ đi những “con sâu làm rầu nồi canh”, còn lại nên trách họ thế nào đây khi tiêu cực, dạy thêm, soạn bài hời hợt, lên lớp thất thường... từ đó mà ra? Bởi họ là những “người thầy” chứ không phải khi nào cũng dùng được cộc lốc mỗi chử “thầy”! Khi đứng trên bục giảng, muốn lắm chứ, muốn truyền đạt cho học sinh, sinh viên những kiến thức mà mình có, những phương thức để họ tiếp cận tri thức, cả lòng nhiệt thành với nghề mà họ chọn. Nhưng,...có lần tôi đang dạy, nhìn những vẻ mặt ngơ ngác, những tâm hồn như đang ở ngoài những chùm phượng đang chờ để cháy hết mình, tôi bực “Các em học hành thế hả, học thế này thì rồi sau này ra trường, các em dạy học sinh thế nào đây?”. Một sinh viên đứng dậy “thầy cho em nói thật được không ạ, biết có được đi dạy không mà lo thầy ơi! Thầy có khi nào bơi giữa biển khơi không? Nếu nhìn thấy một bến bờ nào đó, một hòn đảo thôi, dù là nhỏ, là xa thì em cam đoan với thầy là chắc chắn ai cũng gắng, cũng bơi. Nhưng bơi mà không biết mình phải bơi đi đâu, đến bến nào thì thầy nói em phải bơi như thế nào?”. Tôi im lặng. Không khó để tôi trả lời, nhưng giá như ai đó trả lời giúp tôi, một câu trả lời đúng với lương tâm, với thực tế đang có! Thì có lẽ tôi đã không phải nhìn lên trời khi trả lời câu đó!...Thực tế, hơn một năm sau, trong một lần tôi lên trung tâm Thương mại Lao Bảo, đang lang thang ngắm vài món hàng thì “Em chào thầy, thầy lên khi mô rứa?”...“hihi, có mô thầy, em làm đây cũng lâu rồi, lớp em chỉ có hai bạn đi dạy thôi, còn lại là đi làm đủ thứ, có nhiều đứa còn đang ở nhà thầy ơi.”!... “Lý luận phải gắn liền với thực tiễn sinh động”. Không cần phải bàn cãi câu đó. Nhưng có mấy khi chúng ta tự nghĩ lại xem có phải khi nào đứng trên bục giảng, chúng ta đều làm được như thế, hay hơn hết thảy học sinh, sinh viên, chúng ta biết mình không phải khi nào cũng vẽ được tranh theo trường phái ấn tượng mà đem ghép hai mảng màu đó lại với nhau! Sẽ là tốt hơn, dễ chịu hơn nếu gắn chử “nghề” với chử “nghiệp”! Nhân ngày 20 tháng 11 sắp đến, xin kính chúc quý thầy cô sức khỏe, hạnh phúc! Mãi tận tâm tận lực với sự nghiệp trồng người, để tự hào và hân hoan chào đón ngày 20/11 như là ngày tết của riêng mình! PHẠM VĂN ÁNH Tuyển chọn những bài thơ như lời tâm sự của các thầy cô giáo về công việc dạy học của mình. Đó là những vần thơ bộc bạch của giáo viên về sự nghiệp đưa đò, truyền đạt tri thức. Mời các bạn xem thêm chùm thơ viết về nghề giáo rất là hay đã được tổng hợp & chia sẻ. BÀI THƠ TUỔI ĐỜI KHÔNG THỂ ĐỢI Tác giả Hoa Cúc Vàng Anh Phấn trắng quen rồi mấy mươi năm, Bục giảng thân thương những thăng trầm. Nghĩa tình đồng nghiệp vui ngày tháng, Học hỏi, giao lưu chẳng ngại ngần. Tiếng bổng tiếng trầm vẳng bên tai, Âm tiết văn chương luyện mỗi ngày. Cô giáo, miệt mài vui đến lớp, Học trò ham học vẻ hăng say. Giờ đây trở lại thăm trường xưa, Cô lái đò nay cũng mới vừa. Hoa râm tóc hết vương màu phấn, Bây chừ điểm bạc trắng lưa thưa. Thấy gốc phượng xưa nay đã già, Xao xuyến lòng ai chút thiết tha. Mới biết tuổi đời không thể đợi, Lưu bút giờ đây cũng phôi pha. Thực tế đò đưa tiễn mấy người…. Thời gian không thể mãi màu tươi. Cho tình xưa vẫn như nồng thắm, Để kẻ ra đi đỡ ngậm ngùi… BÀI THƠ MƠ MỘT CHUYẾN ĐÒ ĐƯA Tác giả Nga Vũ Có phải giấc mơ xưa đang về trong nỗi nhớ Cô giáo nghèo ngồi viết những vần thơ Học trò ngoan nhưng cũng thích vu vơ Thương cô giáo nên trộm nhìn khúc khích Cô lên lớp với trái tim yêu thích Cơm áo gạo tiền bỏ lại bước chân vui Bài giảng hôm nay không nhuốm chút bùi ngùi Cô gởi cả hồn trong từng câu chữ Đất nước nghèo vừa thoát cơn sóng dữ Cơm độn sắn khoai nhưng nồng ấm bao tình Hai mươi về tháng mười một lung linh Nước mắt nụ cười trong ngày đầy nắng Hơn hai mươi năm biết bao nhiêu cay đắng Trái tim mềm vẫn nhớ chuyện ngày xưa Cô vẫn còn mơ một chuyến đò đưa Mơ phấn trắng bảng đen mơ nụ cười rất lặng Có phải giấc mơ là điều có thật? Cô thấy mình chợt nghe nhớ rưng rưng…. BÀI THƠ NHẬT KÝ MỘT NHÀ GIÁO Tác giả Thiết Bổng Tôi đã chạm vào được ước mơ Của ngày áo trắng tuổi còn thơ Theo nghề sư phạm đi dạy học Cao cả, thanh tao với mọi người… Ra trường đến dạy ở vùng cao Người dân chân chất đón vui chào Thiếu thốn mọi bề nhưng ấm áp Trò ngoan, lễ phép đến làm sao Mỗi ngày tới lớp một niềm vui… Ngày lễ Hiến chương rộn tiếng cười Trò hỏi những điều nơi phố thị… Quây quần quên bẵng một ngày trôi…. Ba năm như vậy tôi về phố Tạm biệt học trò ngấn lệ thương Thấy nghẹn trong lòng nhưng cố nín Rồi đây lớp mới… chuyện bình thường… Trời cũng vào thu… tôi nhận lớp Học trò ăn mặc rất tinh tươm Làm quen không khí bằng bài hát Giới thiệu tên nhau rất dễ thương Xong buổi đầu tiên … nơi chốn mới Đường về lõa xõa lá khô bay Nhìn trò nhanh nhảu… dòng đưa đón Tôi nhớ miền cao những tháng ngày… Tôi nhớ hôm mùa mưa xối xả Học trò dúm dó tấm ni lông Đường trơn ngập nước reo như thác Chân đất bùn lem bết tóc bồng Tôi nhớ lại mùa nắng cháy da Đầu trần, quần vá, áo xoăn tà Mồ hôi rịn mắt hồng đôi má Buổi học bừng lên tiếng ê a… Tôi bỗng thấy mình nhỏ bé đi Với đôi chân đất đạp mưa về Với đầu đội nắng rang cây cỏ… Mỗi buổi đến trường…một chuyến đi… BÀI THƠ TRĂN TRỞ VỚI NGHỀ Tác giả Nguyễn Mận Hữu duyên nhé em chọn làm cô giáo Ngày mỗi ngày bước chân cứ hân hoan Mười bốn năm xe đạp đến trường làng Say sưa lắm biết bao giờ lên lớp. Những bài học hợp tan rồi tan hợp, Nghe mặn mòi cùng lớp lớp học sinh. Mười bốn năm… kỉ niệm góp riêng mình Gieo hạt giống tâm hồn tình muôn nẻo. Sau giờ học tiếng trò ca vắt vẻo, Tình thầy trò trong trẻo cuối đường xa. Mười bốn lớp học trò đã vào ca Xây đời mới rộn ràng cùng đất nước. Ôi, hạnh phúc khi gieo mầm mơ ước, Từ những trang văn vững bước trang đời. Trăn trở suy tư bên giáo án đầy vơi, Khuya …khuya lắm… mắt thâm còn thao thức. Ve ra rả giữa đêm hè nóng nực, Em mỉm cười phê điểm chín đỏ tươi, Rồi chợt buồn… khi thấy học trò lười… Câu văn dở dang… tiếng cười … đắng chát… BÀI THƠ BÂNG KHUÂNG Tác giả Hạnh Nguyễn Em dịu dàng đứng dưới bầu trời Thu Bâng khuâng ngắm ngôi trường như mê mải Ngôi trường tràn muôn tình yêu thân ái Của Thầy Trò mãi mãi một màu xanh. Em dang tay đón gió Thu trong lành Đón rộn ràng trong ngây thơ ánh mắt Dang vòng tay ôm trò yêu thật chặt Tặng yêu thương dìu dắt con vào đời. Em yêu lắm nụ cười trò rạng ngời Của hồn nhiên vui tươi đầy rạng rỡ Em đứng đó dưới sân trường rộng mở Lòng mơ về ngày mai ngàn sáng tươi. Em gửi tặng vào gió một nụ cười Chào năm mới bên trò yêu thân thiết Bao muộn phiền nhờ gió mang đi hết Để Cô trò mình dệt giấc mơ hoa. Tác giả Kim Long Nguyễn Tốt nghiệp xong tôi thi vào sư phạm Lòng nhiệt tình phơi phới tuổi thanh xuân Bước vào nghề hồn cảm thấy lâng lâng Bầu nhiệt huyết hiến dâng cho ngành giáo Là giáo viên tâm luôn luôn giữ đạo Để xứng danh vì sự nghiệp trồng người Nhìn học trò tôi cảm thấy vui tươi Như đang đứng giữa vườn hoa muôn sắc Rồi một hôm lòng bỗng đau như cắt Tuổi xế chiều nhận quyết định về hưu Tâm hồn buồn day dứt mãi không nguôi Đời trống vắng cô đơn và hụt hẫng Có những hôm ngang qua trường ngơ ngẩn Nhớ học trò nhớ phấn trắng bảng đen Nhớ con đường hai buổi quá thân quen Và nhớ lắm…Buồn vui thời đi dạy. TÂM SỰ CỦA CÔ GIÁO Thơ Nguyễn Đình Huân Không hiểu sao em vẫn là cô giáo. Sau bao trái ngang giông bão cuộc đời. Có những đêm âm thầm nước mắt rơi. Bao tâm sự cùng đầy vơi nghề nghiệp. Có lúc muốn, bỏ ngang không bước tiếp. Biết vì mình mà thua thiệt chồng con. Ngày khai trường con gái phải cô đơn. Mẹ không dắt nên bé hờn bé dỗi. Đành dằn lòng khi biết mình có lỗi. Thu nhập xoàng không lo nổi cho con. Tự trách mình làm phận mẹ không tròn. Vì tương lai đàn con em cố gắng. Ngẩng cao đầu bên bảng đen phấn trắng. Chấp nhận đời còn cay đắng gian nan. Đưa chuyến đò tri thức vượt thời gian. Thuyền cập bến lòng ngập tràn hạnh phúc. Em ước mong cho toàn ngành giáo dục. Đổi mới sao cho đúng lúc kịp thời. Giúp giáo viên cống hiến cả cuộc đời. Vì sự nghiệp trồng người cho đất nước. KẾT Các bạn vừa xem qua những bài thơ chủ đề “Chúng Tôi Là Giáo Viên” trên trang với những sáng tác mới từ các thi hữu. Hãy cùng chia sẻ suy nghĩ, tâm sự về nghề giáo ở phần bình luận bên dưới bài viết bạn nhé!.

tâm sự nhà giáo